Những cơn mưa lạnh lẽo và ấm áp

Mèo mun
0

 Trời chiều Sài Gòn mưa vội vã, tôi thích mưa, những cơn mưa đến bất chợt đến mang bao cảm xúc ùa về, đặc biệt là lúc tôi ngồi bên bậc thang – nơi tôi làm việc – cầm cây viết và hý hoáy những suy nghĩ của tôi về cơn mưa chiều Sài Gòn mang một cảm giác mang mác.

Những hạt mưa đang tí tách rơi xuống những mái nhà, những tán cây, và cả những vạt áo ướt đẫm của chàng thanh niên lặng lẽ ngắm nhìn mưa nữa, dường như chúng muốn cảm nhận một cảm giác mông lung đang lớn trong lòng chàng trai trẻ.




Mưa đến bất ngờ, rồi cũng bất ngờ ra đi, và để lại đấy những lắng đọng. Lắng đọng về những gì đã xảy ra, lắng đọng bởi những thứ ghi dấu ấn trong tâm trí của mình. Và có một điều ai cũng có thể nhận ra – ở một nơi càng đông đúc, càng tấp nập, những con người luôn gồng mình “tươi cười” với cái guồng quay nhộn nhịp đó, thì khi nhìn mưa, họ mới là người cảm thấy cô đơn nhất.

Mưa bao giờ cũng làm mọi thứ trở nên êm ả … nhưng càng vì thế thì phải chuẩn bị cho mình chiếc ô, để che mưa mà bước tiếp. Mưa rồi sẽ tạnh, khó khăn rồi sẽ qua, chỉ cần bước đi rồi sẽ thấy Mặt Trời tỏa nắng.

Mưa bao giờ cũng làm mọi thứ trở nên nhạt nhòa … nhưng chỉ trừ nỗi nhớ, cứ dài rộng thêm ra .. !!

Mưa bao giờ cũng làm mọi thứ trở nên vội vã … nhưng cũng đủ để lòng nguời se lại với ký ức của một thời xa xưa. Đó là thời, tôi ghét mưa, sợ con đường ngày ngày tôi đi học nhầy nhụa sau mỗi trận mưa dài, sợ chiếc áo trắng tinh sẽ thấm đẫm những hạt nước vô tình và lạnh lẽo.



Mưa bao giờ cũng làm mọi thứ trở nên ấm áp … có những hàng người ngồi dài trước công sở thoải mái trò chuyện với nhau sau giờ làm việc căng thẳng, mà không phải lo lắng chạy nhanh về nhà và bon chen trong những biển xe đông nghịt.

Mưa gì lắm thế, sao mưa to thế, chúng đã mang cặp vợ chồng già ngồi cạnh nhau, thưởng thức tách trà, và ngắm mưa…

Mưa dai dẳng và bất chợt, làm lòng người tê tái, nhưng cũng làm lòng người ấm áp khi tay nắm tay đi với nhau dưới cơn mưa vội vã. 

Tôi ghét mưa vì mưa làm tôi ướt sũng, có thể tối nay tôi bị cảm lạnh đây. Nhưng tôi cũng thích mưa, nó làm tôi có thời gian ngồi đó mà nhìn dòng thời gian chậm trôi, có dịp cảm nhận lại suy nghĩ miên man của tôi lại lần nữa, giúp tôi thấy rõ tâm hồn mình còn trẻ lắm, vẫn còn cute lắm, chưa già lắm đâu.

Đây là những dòng viết vội của một đứa bị hâm được một đứa dở hơi đặt tên như thế. Có phải là quá tâm trạng phải không, và bạn cảm nhận những cơn mưa như thế nào, có phải gọi là hơi bị hâm như tôi không, nếu bạn cảm nhận được tâm hồn mình thăng hoa trong những cơn mưa thì hãy chia sẻ cho tôi mà mọi người cùng cảm nhận nhé!!

Đăng nhận xét

0 Nhận xét

Đăng nhận xét (0)