Tôi, Kẻ Vô Dụng Biết Lắng Nghe

Mèo mun
0

Nếu có ai đó bắt tôi tự nhận xét về bản thân, có lẽ tôi sẽ chẳng tìm được lời nào tốt đẹp. Tôi nhìn vào chính mình và thấy một gã đàn ông còn quá nhiều thiếu sót. Tôi dở, dở trong cách thể hiện cảm xúc, nhiều lúc rất cộc cằn. Tôi lười, lười trong việc bắt đầu những thói quen tốt cho bản thân. Nếu kể hết những khuyết điểm ra, chắc phải bỏ vừa cả một cái rổ. Đã có những lúc, tôi thật sự nghĩ mình là một kẻ vô dụng.

Nhưng trong cả cái rổ khuyết điểm đó, le lói một ưu điểm duy nhất, một thứ tài sản nghèo nàn mà tôi có: tôi biết lắng nghe.

Tôi, Kẻ Vô Dụng Biết Lắng Nghe

Chính nhờ việc biết lắng nghe, tôi mới nhận ra mình thua kém đồng nghiệp, bạn bè ở những điểm nào. Tôi không xem đó là sự tự ti, mà xem đó là những bài học miễn phí mà cuộc đời ban tặng. Tôi lắng nghe và tôi học hỏi từ tất cả những người mà tôi có duyên gặp gỡ, tiếp xúc.

Tôi lắng nghe từ một người bạn đồng nghiệp

Tôi thấy cách cô ấy từ chối những công việc không thuộc chuyên môn của mình một cách dứt khoát nhưng vẫn giữ được sự tôn trọng. Cô ấy chỉ tập trung vào những gì mình đảm bảo sẽ làm tốt nhất. Những việc còn lại, cô ấy sẵn sàng hỗ trợ hoặc thẳng thắn nói rằng mình cần học hỏi thêm. Còn tôi trước kia, tôi là một "yes-man" chính hiệu, việc gì cũng ôm đồm để rồi chất lượng chẳng đâu vào đâu. Từ cô ấy, tôi học được sức mạnh của lời từ chối.

Tôi lắng nghe từ một bạn thực tập trong nhóm

Bạn ấy có thể ít kinh nghiệm hơn tôi, nhưng tôi thấy ở bạn một sự tập trung đáng kinh ngạc. Khi đã ngồi vào bàn làm việc, bạn ưu tiên 100% tâm trí và năng lực cho công việc trước mắt. Không điện thoại, không lướt mạng. Nhờ vậy, công việc của bạn luôn đạt kết quả tốt nhất trong thời gian ngắn nhất. Còn tôi, tôi thường làm việc đa nhiệm, và kết quả là chẳng việc nào thực sự trọn vẹn. Từ bạn, tôi học được giá trị của sự tập trung.

Tôi học được từ một người Sếp cũ

Thú thật, anh ấy không phải là một người sếp hoàn hảo, đặc biệt là trong cách giao tiếp với các đồng nghiệp khác giới. Nhưng bỏ qua những điều đó, tôi lắng nghe và học được ở anh ấy tinh thần tự phát triển bản thân không ngừng nghỉ. Anh ấy đọc rất nhiều, học rất nhiều. Nhờ tự học, anh ấy có thể nói chuyện bằng nhiều ngôn ngữ, khả năng diễn đạt và thuyết trình trước đám đông của anh ấy thực sự đáng ngưỡng mộ. Từ anh, tôi học được rằng kiến thức là vô tận và việc học không bao giờ dừng lại.

Tôi học từ một người bạn nữ thân thiết

Về đức tính kiên định trước những lời bàn tán. Cô ấy sống một cuộc đời rất "tỉnh". Cô ấy chỉ quan tâm đến mục tiêu của mình, sống cho bản thân và những người cô ấy thương yêu. Cô ấy dạy tôi rằng, chín người thì mười ý, và phần lớn trong đó là những lời tiêu cực, phán xét. Nếu cứ bận tâm quá nhiều, ta sẽ tự làm mệt mỏi chính mình.

Tôi học được cách yêu thương từ một câu chuyện trong sách

Rằng quan tâm một người không chỉ là dành cho họ mọi sự trân trọng, mà đôi khi còn phải biết "xa cách" đúng lúc. Yêu thương phải đi kèm với trách nhiệm. Cho người ấy không gian để tự đứng trên đôi chân của mình cũng là một cách thể hiện tình yêu sâu sắc.

Tôi học cách quản lý công việc từ một người bạn thân

Cậu ấy không bao giờ làm việc đến khuya, không ôm đồm quá nhiều thứ. Cậu ấy biết cách tin tưởng và phân công cho người khác, chỉ giữ lại những việc cốt lõi. Kết quả là, mọi người đều phát huy được năng lực của mình, và công việc chung luôn được hoàn thành một cách mỹ mãn.

Và cứ thế, tôi như một kẻ đi mót lúa, nhặt nhạnh từng hạt vàng trí tuệ từ những người tôi gặp.

Đến cuối cùng, tôi nhận ra mình không hề vô dụng. Tôi chỉ đơn giản là một người còn nhiều điều phải học. Tôi cảm ơn tất cả những người bạn, những người đồng nghiệp, những người xa lạ chỉ gặp vài lần, và cả những người thân trong gia đình. Từ những lần tiếp xúc đó, tôi hiểu được mình thiếu gì, cần cải thiện điều gì. Tôi của bây giờ, có lẽ vẫn còn nhiều khuyết điểm, nhưng đã tốt hơn tôi của ngày xưa rất nhiều.

Và cuối cùng, tôi cảm ơn ưu điểm duy nhất của mình.

Cảm ơn vì đã biết lắng nghe.

Mun

Đăng nhận xét

0 Nhận xét

Đăng nhận xét (0)